放臣 ( fàng chén )

國語辭典

放臣 (fàng chén)
  1. 遭受放逐的臣子。

    • 文選.馬融.長笛賦:「於是放臣逐子,棄妻離友;彭胥伯奇,哀姜孝己。」
    • 文選.禰衡.鸚鵡賦:「放臣為之屢歎,棄妻為之歔欷。」