望洋 ( wàng yáng )

词语解释

  1. 望洋 (wàngyáng)
    1. 视觉模糊;迷茫;茫然 unseeing;do not know what to do
      • 望洋兴叹
      • 望洋向若而叹曰。——《庄子

國語辭典

望洋 (wàng yáng)
  1. 仰視。

    • 莊子.秋水:「河伯始旋其面目,望洋向若而歎。」