断梗飘蓬 ( duàn gěng piāo péng )

國語辭典

斷梗飄蓬 (duàn gěng piāo péng)
  1. 斷落的樹枝、草莖,飄飛的蓬草。比喻行蹤的飄泊無定。

    • 宋.石孝友.清平樂.山明水嫩詞:「自憐俗狀塵容,幾年斷梗飄蓬。」