天听 ( tiān tīng )

國語辭典

天聽 (tiān tīng)
  1. 天意的知覺。

    • 孟子.萬章上:「天視自我民視,天聽自我民聽。」
  2. 舊稱天子的聽聞。

    • 晉書.卷三十三.石苞傳:「幸賴陛下天聽四達,靈鑒昭遠,存先父勛德之重,察臣等勉勵之志。」