勃腾腾 ( bó téng téng )

國語辭典

勃騰騰 (bó téng téng)
  1. 激動的樣子。

    • 董西廂.卷二:「法聰覷了,勃騰騰地無明發。」
  2. 飛騰興起的樣子。

    • 元.馬致遠.岳陽樓.第二折:「恰行過高聳聳臥仙臺陳摶華山,又過了勃騰騰來紫氣老子函關。」