蓬头垢面 ( péng tóu gòu miàn )

词语解释

  1. 蓬头垢面 (péngtóu-gòumiàn)
    1. 头发蓬乱,满脸污垢,不事修饰 of disheveled hair and dirty face
      • 子则草屩粗衣,蓬头垢面。——北齐· 颜之推《颜氏家训

國語辭典

蓬頭垢面 (péng tóu gòu miàn)
  1. 形容人頭髮散亂、面容骯髒、不修邊幅的樣子。

    • 紅樓夢.第七十七回:「晴雯四五日水米不曾沾牙,懨懨弱息,如今現從炕上拉了下來,蓬頭垢面,兩個女人攙架起來去了。」