山庭 ( shān tíng )

國語辭典

山庭 (shān tíng)
  1. 山中廣場。

    • 文選.孔稚珪.北山移文:「馳煙驛路,勒移山庭。」
    • 唐.杜甫.暝詩:「日下四山陰,山庭嵐氣侵。」
  2. 鼻或指鼻高。

    • 文選.任昉.王文憲集序:「況乃淵角殊祥,山庭異表。」